Năm 2013, 1 lần tui đi dạo ở King's Cross London (Anh) thì thấy 1 cửa hàng thời trang lớn. Tò mò vào xem, cái quần rẻ nhất cũng mấy trăm bảng. Khách đông đen, Trung Quốc nhiều nhất. Tui nghe lén 1 người bán hàng (có lẽ là 1 du học sinh TQ đi làm thêm) tư vấn, cái này ở Thượng Hải hoặc Bắc Kinh chỉ có.....tệ, bằng 1/10 ở đây, anh chị nên chụp lại nhãn hiệu và về nước mua. Hễ tui vểnh tai nghe lén thì toàn là "em khuyên anh chị nên về nước mua, cái này dành cho người giàu London, không nên phí tiền...". Người Tây mua xong xếp hàng thanh toán còn khách TQ thì cám ơn khí thế và rời đi.
Sau cũng lâu, tui đến Tây An (Xi'an) dự 1 khoá học về kinh doanh, thấy hệ thống cửa hàng thời trang này tràn ngập. Trong khoá học, bạn chủ hệ thống này có lên bục chia sẻ 1 lần. Bạn giới thiệu mình tốt nghiệp ĐH giao thông Tây An (một trường tinh hoa ở TQ), ra trường thì chọn thời trang làm, thấy trẻ mà lanh lợi lắm. Bạn có kể về cửa hàng ở London, chủ yếu là làm màu, du khách TQ sang đó chơi, khi thấy cùng 1 mặt hàng, bên London mấy ngàn bảng mà bên này chỉ có vài ngàn tệ, sẽ cho là rẻ và ra động thái mua hàng ngay tức khắc. Cửa hàng London không có nhiệm vụ bán hàng, chỉ trưng bày và giới thiệu cho các cửa hàng trong nước bán. Lúc lớp party ăn tối, tui cầm ly vang chủ động tới nói chuyện, hỏi tao thấy cửa hàng của mày ở King's Cross London, toàn người Tây xếp hàng, có phải là chim mồi không? Bạn gật đầu, có người mua thật nhưng lâu lâu cũng có diễn xuất để cho du khách TQ thấy là hàng bán rất chạy. Tui hỏi nếu diễn xuất vậy thì có lừa người ta không, bạn nói, thì ai chẳng diễn xuất, không diễn chỗ này thì diễn chỗ khác thôi. Tao đóng kịch, còn các cty khác là đóng phim (cười). Các review trên mạng hay bài báo về doanh nhân cũng có ai thật 100% đâu. Mày trang điểm hay ăn mặc để đẹp hơn khi ra đường cũng là đã lừa người khác rồi. Mày chụp bao nhiêu ảnh, lựa tấm đẹp nhất đăng mạng, có khi còn chỉnh sửa, dùng App này nọ nữa. Một người chỉ chân thật đúng nghĩa khi đối diện chính mình trong nhà tắm. Thị trường 1.5 tỷ dân như TQ lắm mưu nhiều mẹo, marketing phải vượt trội trên mọi mưu chước thì mới làm ra tiền.
Năm 2019, bạn nhắn tui, nói rảnh không thì cà phê tí, bạn nói đang ở Nha Trang, lúc đó Nha Trang là điểm hot nhứt của người TQ ở VN (năm 2019, Nha Trang đón tới 2.5 triệu/5.8 lượt khách TQ đến cả Việt Nam). Tui hỏi bạn đến đầu tư làm ăn gì à, bạn nói chỉ đi chơi. Làm ăn căng thẳng, thẩu thẩng (头疼) thì đi du lịch xong về làm tiếp. Khi nhìn sóng biển, người ta sẽ tuôn trào được nhiều ý tưởng mới (lý do tỷ phú thế giới hay sống ở đảo).
Lúc đó tui đang ở Băng Cốc, lật đật bay đi Nha Trang. Hẹn nhau ở 1 quán cà phê đường Trần Phú, có 2 người anh họ của bạn đi cùng, họ chuyên nhập kẹo dừa, cà phê, sầu riêng, nệm cao su...từ VN. Khi tui hỏi về đường đi, bạn kể, khi vừa ra trường, bạn dùng hết số tiền có được để lang thang khắp TQ để tìm cơ hội, tìm 1 ngành nghề để dấn thân. Chỉ trong 1 thời gian ngắn, từ vị trí đi gia công, bạn đã mua được cả nhà máy may mặc lớn ở Quảng Đông, và đang tìm hiểu đầu tư xây nhà máy ở khu vực phía Bắc Việt Nam, gần nơi cung cấp nguyên liệu và xuất hàng dễ dàng, với nữa nếu các nước có dùng rào cản này nọ để chặn hàng TQ thì họ có hàng Made in Vietnam xuất đi.
Bạn nói, kinh doanh không khó, chủ yếu là nắm rõ tâm lý của người mua, ai giỏi tâm lý học ứng dụng là thắng. Bạn đã đi lượn 1 vòng khắp Việt Nam, có mấy ý chia sẻ về tâm lý mua hàng của người Việt, có thể ứng dụng được nè.
#antruacungTony
TNBS
0 comments:
Đăng nhận xét