Nhà có con trai, đến tuổi lớn, nhất định sẽ nảy sinh mâu thuẫn gay gắt với bố. Chuyện đấy, từ lâu, vẫn luôn là một lẽ tất yếu ở đời.
Tôi viết bài này dành cho nam giới, để chia sẻ những điều mà có thể bạn vẫn chưa nhận ra. Hy vọng rằng, sau đó, bạn sẽ trân trọng hơn khoảng thời gian ít ỏi mà mình vẫn còn được ở cạnh bố.
Trong những gia đình kiểu cũ, bố có thể là một người vô cùng hà khắc. Điều ấy không có nghĩa rằng bố không yêu thương và bao dung bạn như mẹ. Chỉ có điều, ở vai trò của người cha, bố phải trở thành một thứ tường thành vững chắc ngăn bạn không vì cái tôi non trẻ mà huỷ đi cả tương lai của mình.
Bản thân tôi cũng từng trẻ, tôi hiểu đứa con tuổi mới lớn sẽ có những đòi hỏi vô lý thế nào về gia đình. Bạn muốn bố điều gì cũng thấu hiểu. Bạn mong bố sẽ đồng tình và ủng hộ với mọi lựa chọn về sự nghiệp lẫn hôn nhân (bất chấp việc những lựa chọn ấy có thể ngu dại thế nào).
Nếu trao quyền lèo lái cuộc đời vào tay một đứa trẻ 18, còn chưa học được cách kiểm soát bản thân; thì rất nhanh thôi, đứa trẻ ấy sẽ bị các thế lực trong xã hội đưa vào tròng, lợi dụng đến mức thân tàn ma dại, tiêu tán cả công sức một đời cố gắng.
Bạn cũng phải là một một người cực kỳ đàn ông thì mới có thể hiểu được những gì mà bố từng đi qua.
Con đường của đàn ông chính là cho dù có bị khinh thường, hay đám đông miệt thị; cho dù có phải trải qua những thứ đau đớn như lừa đảo, phản bội hay lợi dụng, thì vẫn có thể đứng dậy, coi những trải nghiệm đó là một phần tất yếu của cuộc hành trình; và tiếp tục sinh tồn cho đến ngày có thể biến giá trị của bản thân giữa xã hội trở thành một thứ không thể bị phủ nhận.
Hơn ai hết, bố cũng là người đã trải qua thứ nghi lễ trưởng thành tàn khốc ấy để trở thành đàn ông. Mà một trong những bài học căn bản nhất của hành trình ấy chính là phải nghiêm khắc, đến mức không khoan nhượng, với tất cả những sự yếu đuối hay si mê sẽ ảnh hưởng đến tương lai của mình. Thế nên trong mắt bạn bố mới là người hà khắc.
Nhưng hãy hiểu đúng một sự thật là - gia đình không cần phải là nơi mà mọi kỳ vọng của đứa trẻ đều sẽ được đáp ứng. Gia đình, trước nhất, phải là một kết cấu bền vững mà cho dù ngày mai bầu trời có sập xuống, cuộc sống của mẹ và các con cũng sẽ không lâm vào cảnh thiếu thốn. Đó mới chính là thứ đạo lý trong góc nhìn của người làm cha.
Sự xung đột giữa bố và con trai, không đơn giản chỉ là sự va chạm của cái tôi, hay là những mâu thuẫn xảy ra do khác biệt về thế hệ. Quá trình ấy cũng là một giai đoạn đấu tranh tất yếu, để bạn tự vượt ra khỏi vòng tròn an toàn của chính mình; rồi sau đó mới là chứng minh cho gia đình rằng lối sống mới của mình là phù hợp hơn với bối cảnh của xã hội hiện đại.
Ngành tâm lý học đã nghiên cứu được rằng - từ góc nhìn của người con, mối quan hệ của con trai với bố sẽ trải qua ba giai đoạn: thần tượng, căm thù và thấu hiểu. Thế nhưng, từ góc nhìn của bố, trong suốt cả đời bạn, bố vẫn luôn là bố.
Nếu là con trai lớn trong gia đình mà vẫn còn đang to tiếng với bố, hãy hiểu rằng đó là một hành động cực kỳ bất hiếu và ngu xuẩn. Nếu bạn vẫn còn nghĩ rằng tất cả mọi thứ cần phải thuyết phục và hợp ý mình, bạn vẫn đang còn ở trong cái tôi ấu trĩ.
Đòi hỏi người khác phải đáp ứng cảm xúc của mình trong khi họ đang vượt qua cả cảm xúc, hy sinh cho mình bằng tình yêu vô điều kiện là hàng đầu của đại nghịch. Cha mẹ mang công lao trời biển cả đời không kể, nhưng lúc về già, chỉ cần một suy nghĩ rằng bố không cho bạn được gì lại là một thứ vô cùng nhói lòng.
Những thứ bạn được cho có thể không được nhiều như những gia đình khác. Nhưng chỉ cần chừng đó vẫn luôn tốt hơn là phải trở thành cô nhi, để cho xã hội dẫm đạp từ khi mới chỉ còn là một đứa bé. Nếu cũng là chính bạn, được đặt vào bối cảnh và xuất phát điểm của bố, chưa chắc bạn đã chịu được khối áp lực khổng lồ mà năm xưa bố từng gánh.
Bạn chưa bao giờ biết rằng người đàn ông ấy đã hy sinh nhiều thế nào cho mình. Nếu như trong vài chục năm tháng cuối cùng mà bạn không thể báo đáp được cho bố bằng cảm giác yên bình thì đó chính là tội bất hiếu.
Trong tất cả các mối quan hệ tình thân, khó nói nhưng thâm sâu và ít người hiểu được nhất chính là tình phụ tử.
Bởi vì bên cạnh chuyện hy sinh, để bảo vệ máu mủ, bạn phải dám chấp nhận cả sự ghét bỏ, mà không biết có ngày nào đó, con mình có hiểu được sự hy sinh ấy hay không. Thử hỏi trên đời liệu bạn đã yêu ai được bằng thứ tình cảm to lớn đến như vậy chưa?
Đây là những điều mà trước giờ báo đài hay phim ảnh ít khi đề cập tới. Nhưng nếu không kể ra, thì có lẽ mọi người sẽ còn chưa biết được tới những thứ đạo nghĩa to lớn trong thế giới của đàn ông.
P/S: Trong suốt cả chặng đường làm bố, bố cũng chỉ có đâu đó 10 mấy năm đầu tiên là vui vẻ nhất. Bởi trong giai đoạn ấy, bố với con trai có thể cùng nhau nghịch phá như hai đứa trẻ. Từ lúc bạn dậy thì đến tận bây giờ, điều bố đã làm là hy sinh tương lai của mình để tương lai của bạn có thể rạng rỡ hơn.
0 comments:
Đăng nhận xét